TIỄN THẦY
Xướng
Bái từ, cung kính viết vần thơ,
Tiễn bóng hoàng hôn ngã cuối bờ
Mắt ướt mi sầu rươm lệ nhớ
Lòng buồn dạ xót réo âm tơ…
Điện Bàn, đâu nữa mong người khuất
Quảng Trị, từ đây đợi mắt mờ …
Sư - Phụ, câu vào đời tuổi ngọc
Ơn nầy cao ngút… dễ nào ngơ !
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt
KHÓC THẦY LÊ VĂN QUÝT
Họa
Hết mong gặp gỡ lệ hồn thơ!
Mới đó mà sao quá vãng bờ
Biển nhớ xót xa dòng nước cạn
Bờ thương ngơ ngẩn ánh giăng tơ
Hàm tân vướng lệ sương che lối
Quảng trị lâm sầu cát bụi mờ
Tiếc nuối yêu thương vừa mới ngỏ
Trò Thầy sao nỡ dễ làm ngơ!
14/9/2011.
Trương Văn Lũy
MỘT NÉN HƯƠNG
Họa bài Tiễn Thầy của thi huynh Hạ Thái
Họa
Tiễn Thầy xin họa tiếp bài thơ,
Gửi tự phương xa vượt bến bờ.
Đốt nén thành tâm vay ngọn bút,
Dâng câu thiện ý mượn đường tơ (*)
Người đi để lại nhiều gương sáng,
Kẻ ở trông theo lắm lệ mờ.
Dẫu biết biệt ly rồi cũng phải,
Mà sao buồn xác ngẩn, hồn ngơ.
New York City
Sep 14, 2011
Nguyễn Tường
(*) đường tơ: đường in - tơ - nét
Bài thơ Tiển biệt Thầy Lê văn Quýt từ trần 13.9.2011 (16.8 Tân mão)
Kính tiễn Thầy về An lạc quốc
Trăng tròn Thầy chọn buổi quy Tiên.
Phong thái ung dung bậc thiện hiền.
Đã sống nhân gian tròn một kiếp.
Từng vui quyến thuộc mãn thiên duyên.
Rời thân tứ đại hồn thanh thản
Đến cõi Tây thiên cảnh diệu huyền.
Đồng nghiệp,môn sinh thành kính chúc.
Giác linh thường lạc chốn uyên nguyên.
HỒ TRỌNG TRÍ
(HỒ TRỊ, nguyên Giáo sư TRUNG HỌC NGUYỄN PHÚC CHU, Đông Hà, BÌNH TUY
Niên khóa 1974-1975).
KÍNH ĐIẾU HƯƠNG LINH THẦY LÊ VĂN QUÝT
Thôi đã...thôi rồi các bạn ơi !
Sao Khuê Mai Lỉnh mới băng rồi
La-Gi biển lặng sầu ly biệt
Sông Hản sương giăng thảm ngậm ngùi
Môn đệ Nguyễn Hoàng - thương tán thán
Con dân Quảng Trị - nhớ khôn nguôi
Hương lòng thành kính xin đưa tiển
Lạc cảnh chúc Thầy sống thảnh thơi
18-9-2011
Con dân Quảng Trị: Lê Văn Thanh
TẤM LÒNG CỦA THẦY
Kính tiễn biệt Thầy Lê Văn Quýt.
Nguyễn Đặng Mừng
Mỗi lần bắt tay Thầy như cúi xuống, bắt cả hai tay và nhẹ nhàng: “Cám ơn anh Mừng đến thăm”. Em, đứa học trò lớp mười C, mấy mươi năm rồi mà sao thầy nhớ được. “Nhớ chơ, đọc bài của Anh hoài’. Những câu lịch sự từ Thầy làm em chột dạ. Nếu không gặp Thầy hôm đó liệu trong ký ức cả một đời bộn bề lao đao của đứa học trò có nhiều bất hạnh trên đường học vấn, có lần nào em nghĩ đến Thầy?
Rồi một ngày những học trò, đồng nghiệp của Thầy rủ nhau đi Bình Tuy. Đường xa và rôm rã những chuyện kể về Thầy.Kể rằng, ngày xưa tóc thầy luôn chải láng mượt. Những giờ dạy tiếng Pháp bao giờ cũng sinh động, vui nhộn.
Những bài thơ Thầy cho tụi em học thuộc lòng và dịch. Em cũng biết làm thơ từ những bài dịch như thế.Thầy đón tụi em bằng đôi mắt xúc động như chực khóc. Anh Mừng đó hà, lại Anh! Hai tay Thầy nắm chặt tay em, lưng như còng xuống: “ Anh Mừng đây rồi, Trị, Tùng đâu, có ra không”. Em nghe cay khóe mắt thưa: “Các bạn bận lắm. Mỗi tần Tùng về thường hỏi thăm thầy”.
Buổi tiệc nhà thầy thật tươm tất, chu đáo như phong cách của Thầy.Thầy đi từng bàn , bắt tay, hỏi thăm từng đứa, ai Thầy cũng gọi Anh, Chị một cách trân trọng.
Thầy ghé thăm nhà em với Mộng, con thầy cùng là bạn học. Thầy hỏi thăm nhà cửa thế nào, con cháu làm sao. Và” Anh nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng hút thuốc và uống bia rượu nhiều, có hại’.
Mời Thầy ở lại dùng cơm,Thầy bảo mệt lắm, cho Thầy về, hẹn dịp khác.
Nhìn tấm lưng còng của Thầy lại nghĩ đến Ba em. Ba em cùng tuổi vớiThầy đã mất năm ngoái. Một thế hệ vàng của nhân cách và tình thương liệu còn bao lăm, Thầy nhỉ!
Ngày hội ngộ ở Bình Tuy tết vừa rồi vui quá. Thầy là trung tâm của những lời chúc tụng. Nhiều lẵng hoa thắm đượm tình nghĩa dâng lênThầy.Hằng trăm ảnh chụp cùng Thầy của những Thầy cô, học trò. Tụi em bao quanh Thầy như đàn gà con bên mẹ. Qua nhiều bảo giông cuộc đời như được nương nhờ che chở dưới đôi tay run run của Thầy. Có nhiều bạn khóc.
Xin gửi đến Thầy lời chúc thọ ân tình của em, của lớp 10c chúng em.
Chúng em thầm mong cho Thầy nhiều sức khỏe, minh mẫn. Để mỗi lần gặp Thầy lại được ôm vào lòng thì thào: “ Anh, chị đó hả, khỏe không… có viết chi mới không…”.
Vậy mà hôm nay Thầy đi rồi, đi xa thật rồi. Em lặng người đọc những lời chia buồn trên thư điện tử. từ những phương trời xa gửi về tiễn biệt Thầy. Chúng em vẫn nghe văng vẵng bên tai lời Thầy, "Anh chị nhớ sống tử tế, thương quý đoàn kết trân trọng nhau là Thầy vui rồi".
Dạ. Chúng em sẽ thương quý nhau như lời Thầy dặn dò. Kính mong Thầy đi yên bình thanh thản về chốn vĩnh hằng, nơi không không còn phiền muộn lo toan khổ ải như chốn trần gian này. Vĩnh biệt Thầy.
MỘT NÉN HƯƠNG LÒNG
BÁI BIỆT THẦY LÊ VĂN QUÝT
Chưa trọn năm mà , đau xót ơi !
Thầy đi , Vĩnh biệt chúng con rồi.
Niềm vui chúc thọ còn chưa nhạt
Nổi xót biệt ly đã ngậm ngùi !
Trời đất u buồn bao bịn rịn.
Môn sinh đau đớn chẳng ngoai nguôi .
Tâm nhang một nén nhờ cơn gió .
Đưa tiễn người sang cỏi "Thảnh Thơi" !
Tâm Giao (14/9/2011)
No comments:
Post a Comment