SÂN TRƯỜNG NẮNG HẠ
Bây giờ mùa thu qua chưa
hay vẫn còn trong nắng hạ ?
Bây giờ các em đã về
hay còn mãi đi xa ?
Sao ta vẫn buồn
vẫn buồn như lá ?
Xin thời gian
thời gian đi qua.
Ôi ở đâu mùa thu sao bây giờ tháng hạ ?
Sao bây giờ hoa phượng đỏ còn rơi ?
Và sao hồn mênh mông mênh mông biển cả ?
Những vui buồn ngày tháng củ đang trôi.
Ta trở về giữa sân trường vắng lặng
Hồn bơ vơ và chân lạc trong đời
Mới hôm nào các em đùa trong nắng
Sao bây giờ tất cả đã xa xôi !
Lòng ta đó như trời-thương-biển-nhớ
Yêu vô cùng những dáng bước chân chim
Những thiên-thần, những thiên-thần-tuổi-nhỏ
Là các em, là các em, các em, các em.
SAU CƠN BÃO HẠ
Như một đàn chim sau cơn bão hạ
Các em trở về giữa nắng-thu-xưa
Sân trường cũ áo dài ai trắng quá !
Cỏ cũng mềm theo bước chân đưa.
Ta ngủ quên từ lâu trên xác lá
Cũng trở mình lay động mái chèo khua
Tháng ngày trôi như giòng sông nước hạ
ta soi mình, ôi những nét già nua !
Nhưng bỗng thấy qua từng khuôn mặt mới
Bóng hình ta của một thuở mười lăm
Của một thuở lòng ta xuân phơi phới
Chân nô đùa trên lối cỏ tung tăng.
Rồi bên nhau các em tìm lẽ sống
Vun xới tin yêu trên đất của lòng
Cây sẽ xanh và đâm chồi hy vọng
Các em cùng ta làm lớn quê hương.
LỜI GIẢ TỪ CUỐI NĂM
Hình như nắng của một mùa xuân cũ
Lay hồn ta thức dậy giữa tàn đông
Sân trường đó mầm cây đang hé nụ
Sao đời ta mãi mãi vẫn hư không ?
Các em vui như một bầy chim sẽ
Trong nắng vàng đang ríu rít đùa bay
Ta bỗng thấy một thoáng buồn rất nhẹ
Thoảng qua hồn như chút gió heo may.
Ta không ngờ ta đã già quá đổi
Lòng dửng dưng khi thấy nắng xuân về
Các em gởi lời cầu chúc năm mưới
Hay chia buồn ta ngày tháng lê thê ?
Các em còn trái tim hồng tuổi nhỏ
Tấm lòng xanh thơm ngát lúa ban mai
Chiều cuối năm ta đứng nhìn trong gió
Các em về như những giọt sương phai.
Ở đâu mùa xuân các em sẽ đến ?
Ta còn đây đời sống vẫn mùa đông
Lòng các em có chút gì lưu luyến ?
Sao hồn ta sương khói bỗng mênh mông ?
THÁNG HẠ
Khi trở lại với nỗi buồn tháng hạ
Lối xưa giờ hoa phượng nở rưng rưng
Tình nghĩa đó đã phai vàng như lá
Các em còn lưu luyến chút gì không?
Các em còn thương về ngôi trường cũ ?
Vườn thiên đàng của tuổi nhỏ vàng son
Thầy đứng đó như một loài cổ thụ
Chút bóng hiền che nắng lũ cây con.
Buổi học cuối môi cười nhưng mắt khóc
Hồn rơi theo lá phượng rụng sân trường
Các em về với nắng vàng trên tóc
Với ve sầu cất tiếng hát bi thương.
Từ hôm đó bay đi muôn vạn ngã
Trời quê hương có mỏi cánh ngàn chim ?
Lòng các em có xanh màu lá mạ ?
Và lời thầy còn vang dội trong tim ?
Những âm vang của giờ chơi giờ học
Đã chìm theo cùng tiếng trống tan trường
Nhưng tin-yêu thầy gieo giờ đã mọc ?
Hay cũng tàn theo khói lửa quê hương ?
Khi trở lại với nỗi buồn tháng hạ
Lối xưa giờ hoa phượng nở rưng rưng
Tình nghĩa đó đã phai vàng ngư lá
Các em còn lưu luyến chút gì không ?
TRONG NẮNG HẠ BUỒN
Ta về đứng giữa trường xưa
Các em yêu dấu cũng vừa ra đi
Còn trong nắng hạ những gì
Hởi các em - loài chim di đầu mùa
Ta về hồn bỗng già nua
Tìm trên sân cũ tuổi thơ ngọc ngà
Các em giờ đã phương xa
Mơ hồ trong nắng những tà áo bay.
GIẢ TỪ THÁNG HẠ
Hôm nay mây trắng trôi nhiều quá
Trời đã vào thu tự bữa nào!
Em có nghe lòng muôn ý lạ
Trên đường đi áo trắng xôn xao.
Hãy vẩy tay chào ngày-tháng-hạ
Ta về trong nắng ấm sân trường
Vì hoa phượng đã tàn theo lá
Trơ lại cành khô đứng nhớ thương.
Thôi nhé xin em đừng tiếc nhớ
Âm vang tiếng hát của loài ve
Những hoa bướm ép trong lòng vở
Và cả buồn vui những tháng hè.
Ngày mai trở lại sân trường cũ
Với nắng vàng rơi trên tóc mây
Trên lối đi hàng dương-liểu rủ
Ôi thiên đường của tuổi thơ ngây.
LƯU BÚT MÙA HẠ
Khi nắng hạ trở về trong mắt biếc
Các em rồi trăm đứa sẽ trăm phương
Ta đứng đó giữa muôn ngàn cách biệt
Mắt rưng buồn và hồn cũng mù sương.
Trang lưu bút gói cho tròn kỷ niệm
Gom chút tình ngày tháng đã trôi qua
Rồi mai mốt nơi chân trời góc biển
Làm hành trang cho những cuộc chia xa.
Từng buổi học sân trường loang nắng đổ
Các em ngồi trong ý nghĩ chia ly
Trời ngày mai nắng vàng hay bão tố?
Khi đàn chim sắp rời tổ bay đi.
Rồi một mai khi mùa thu trở lại
Các em còn về với tuổi thơ hồng ?
Hay cuộc chiến đưa các em đi mãi?
Và trường đời sẽ lắm núi nhiều sông!
NẮNG HẠ TÌNH PHAI
Lòng ta đó như sân trường nắng hạ
Có các em chân nhỏ bước tung tăng
Nếu ngày mai thầy trò người mỗi ngã
Ta chia lòng theo muôn hướng xa xăm.
Ta đâu ngỡ thời gian trôi mau quá
Nên ngỡ ngàng khi nghe tiếng ve ca
Hởi các em! Buổi học chiều êm ả
Có bâng khuâng tưởng nhớ một quê nhà?
Ôi ta muốn cúi hôn từng mái tóc
Gởi tấm lòng cho lớp tuổi thơ ngây
Mai ta đi đường xuôi hay lối ngược
Vẫn nhớ hoài hình ảnh của hôm nay.
Thôi từ giả - Một lời cho tất cả
Chín mươi ngày xa cách chẳng là bao
Chỉ e tình sẽ tàn trong nắng hạ
và khi về sẽ đứng giữa mòn hao.
NĂM THÁNG MÙ SƯƠNG
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Mang vào đời thêm nhiều nỗi cô đơn
Thầy đứng đó từ đầu thu - cuối hạ
Mõi mắt nhìn sách vở cũ tang thương.
Rồi những mùa thu - mùa thu lá rụng
Thầy bâng khuâng trong từng buổi tựu trường
Một ngày kia quê hương ngừng tiếng súng
Còn em nào trở lại tự muôn phương ?
Hay tất cả sẽ cùng nhau nằm xuống
Sẽ cùng nhau thành tiếng núi lời sông
Thầy đứng đó nghe tâm hồn biển động
Những buồn thương như sóng cả mênh mông.
Thầy đứng đó giữa cuộc-đời-góc-cạnh
Nhớ ngày-xưa-hoa-bướm-lạ-thiên-đường
Thương các em chưa đầy lông đầy cáng
bay vào đời trong năm-tháng-mù-sương.
1 comment:
Một tâm hồn khát vọng sống như ông trời bắt đi
Post a Comment